Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

TỰ TÌNH III
THẢO LẠNG SƠN 17/7/2013


Nửa đời phjêu dạt nơi đâu?

Ta về vớj chốn rừng sâu dốc đèo

Mùa vui rộn tiếng hò reo

Nghèo tiền nghèo bạc chẳng ngèo tình yêu

Tìm đâu tình chốn mĩ miều

Ta về tìm lại trong chiều hoang sơ!


HOA DẠI

Có lẽ em

Chỉ như loàj hoa dạj

Thật hoang sơ

Chỉ thắm một mùa

Như hoa mua

Vẫn một màu tím bjếc

Vẫn thắm hoàj như muôn loàj hoa quý

Nhưng sao

Chẳng một ai để ý

Những con ong lượn lờ rồj bay đj

Đã sinh thì loài hoa dại

Một đời cô lẽ rẻ hoài ngườj khinh!

Ls buồn! 16.7.13 Thaolyls91



TỰ TÌNH II

Thảo 12.7.2013

Aj đem thân tôj vùj trong cát

Để đêm về mát lạnh làm sao

Aj trộm bóg tôj về nơj nao xứ sở

Để đêm về ôm trọn njềm nhớ thươg.

LS buồn!

MONG MANH

Lạng Sơn 10.7.13
Lý - Thảo
Cho tôi xin một giây phút yên bình
Giữa dòng đời nơi tâm linh cửa phật
Cho tôi xin một góc nhỏ ẩn dật
Bớt nỗi lòng chẳng bất tật nữa chi.

Chuyện đã thì phút u mê khờ dại
Dòng man dại cứ lớn dần trong tôi
Thời gjan ơj xin một lần quay lại
Tuổi mười tám thơ ngây bước vào đời.

Ngày xưa đi sao chẳng hoài ngóng lối
Phút sa chân dấn thân vào đống lửa
Lụi tàn rồi trơ lại một đống tro
Ôi góc nhỏ thưở bơ vơ tăm tối.

Cuộc đời ơi ai cho tôi lần nữa?
Quá khứ ơi lấy chi mà gội rửa?
Tình yêu vỡ hạnh phúc ai sẻ đôi?
Phúc xa rồi để hạnh sầu trên môi!.
TỰ TÌNH 1


Đêm quê gió mát làm sao
Khẽ lay động tiếng xạc xào mái che
Gối đơn lòng nắm ê chề
Trông ra tứ phía mọi bề tối tăm
Đen tuyền khắp chốn xa xăm
Sầu ai đọng những tháng năm bộn bề!
LS Buồn! 7.6.13 thaolyls91@

ĐÊM MƯA ẤY

thơ: thaoly 6.7.13
Ai bỏ ai mặc trong đêm mưa ấy
Ướt hàng mi với đôi vai lạnh gầy
Chốn ngàn mây ai ôm niềm đau xót
Ôm cô quạnh thắt quặn buốt con tim.


Ai bỏ ai giữa không gian im lìm
Tiếng mưa đêm hay tiếng ai đang nấc
Xem từng nhịp đôi chân ai vội bước
Mà xốn xang lặng nhìn bóng ai đưa.


Ai bỏ ai chẳng luyến những ngày xưa
Sao thờ ơ như có gì chẳng biết
Sao cứ đi chẳng một lời tiễn biệt
Nỡ vô tình như chút gió thoảng qua.


Gió ơi gió hãy mang mưa đi xa
Nắng sẽ lên tan bóng nước nhạt nhoà
Tình đôi ta thoáng chỉ là giấc mộng
Mộng vỡ rồi ta trở về chính ta.

QUÊ TÔI

Chiều nay hái củi trên quê
Trèo cao ngọn núi đến mê mệt người
Trong khi tạm chút nghỉ ngồi
Bỗng chợt nhận thấy cảnh đồi quê ta.

Đẹp vô cùng ngàn ngọn xa
Đỗ, ngô xanh ngát bao la nghìn trùng
Cánh đồng nằm trọn gjữa thung
Nuôi ta khôn lớn nuôi từng ấu thơ
Nuôi hoài kỉ niệm mộng mơ
Bắt cua mò ốc tan trưa xế chjều
Quê ta gỗ, quả thật nhjều
Rừng thông, rừng trám, hồj sjêu tráj mùa
Mận, đào, hồng, ổi, quýt chua
Sim, lê, mác mật bốn mùa trái thơm.

Quê ta cảnh đẹp lẫy lừng
Nằm trong tầm mắt bỗng dưng thẹn lòng
Nửa đời ta cứ thong dong
Bốn phương đây đó lòng đầy ước ao
Bao năm đi đến nơi nào
Mà nay quê đó có rào nào ngăn
Sao ta chưa đến một lần
Nghĩ ra thấy thẹn trách thân chẳng màng.

Trước cảnh đẹp bỗng ngỡ ngàng
Nơj ta ngồj đó trên làng chứ đâu
Trông xa có một cây cầu
Nối liền con suối haj đầu làng ta
Haj bên lấp ló máj nhà
Làng trên xóm dưới quê cha mẹ hjền
Co Phường hợp với Co Riềng
Haj họ Lý - Lộc cùng chjêng cùng cồng
Bao năm sánh cùng bão gjông
Làng nay thêm đổj ngój hồng thay đen
Gja gja ngày một ấm yên
Hội xuân vang dộj ken câu slj Nùng
Đầu Sư Tử lượn quay vòng
Cầu cho mùa bộj cây trồng tốt tươj.
Bao năm quê lớn cùng tôi
Mà nay mới thấy bầu trời thjết tha.

Đẹp vô cùng là quê ta
Non xanh nước biếc mặn mà mãj thôj
Tình quê thắm mãj trong tôi
Dù đi xa mãj nhớ nơi cộj nguồn.
LS 29.6.13. Thảo