Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

TỰ TÌNH

Bớ người ơi đừng gieo thêm sầu ai oán
Cho con xin một nửa thôi chữ bình an
Bao đêm đã tàn con chưa lần tròn giấc
Bao ngày bất lực con câm nín nhìn trời!

Than ôi!
Thân này đã làm gì phải tội
Mà tai họa giáng đầy khắp nơi
Một phút không chịu rời
Một hơi không ngừng nghỉ.
Nửa đời con chưa dám chỉ tay ai
Nay con gánh nặng dày nửa khuôn mặt
Gánh bao ánh mắt
Bao tiếng vào ra
Con ôm cả ngàn tiếng cười rôm rả
Nhiều khi con tưởng mình gục ngã
Nhưng con lại tự mình vật vã gắng gượng.
Một chữ nhẫn con đã treo đền thượng
Vậy mà sao vẫn đeo lắm tai ương?

Thân con
Chưa tròn đạo lí cương thường
Hiếu nghĩa chưa vẹn lên đường có an
Nghĩ ra thấy thẹn vô vàn
Sâu trong tâm khảm trăm ngàn đắng cay
Cuộc đời ai thấu giùm đây
Chung nôi chung tổ mới hay sự đời.
Rất nhẹ nhàng như nắng ấm ngày xuân
Dịu lòng em mùa băng giá xa dần
Anh khẽ chạm ân cần lên môi nhỏ
Bỗng vội vàng hóa đỏ cả trời em
Thơ: Thao Ly 
Lạng Sơn, 23/2/2014
Trái tim em ngủ vùi đáy bùn than
Sau tình đầu với trăm ngàn đau đớn
Nay anh đến như cơn sóng cuồn cuộn
Cuốn trôi đi đau đớn của một thời

Anh yêu nhé đừng nói lời buông lơi
Hãy mặc kệ dẫu cho đời ngang trái
............................................

Tìm anh trong chiều hội xuân

Thơ: Thao Ly
Lạng Sơn ngày 21/2/2014 (viết nhân ngày hội Đầu Pháo, Kì Lừa, TPLS 22/01/2014 ÂL)

“Noọng ơi! Noọng à! Cành đào (đã) đỏ hoa
Bao người ta đi vui xuân chảy hội
Sao mình em vẫn trên nương cuốc vội
Về đi thôi kẻo tan hội bây giờ?”

Anh đã đến một chiều xuân lặng gió
Dắt tay em theo nhịp gõ chiêng cồng
Ta say nhau trong ngày hội lồng tồng
Bỗng em thẹn đôi má hồng e ấp!

Anh đưa em qua miền vui tràn ngập
Em mải mê trong tấp nập trò hề
Phút chia ly anh níu giữ hẹn thề
Rằng xuân sau em về cùng anh nhé!

Mấy xuân qua em vẫn nhớ câu thề
Gọi tìm anh trong điệu vè hát sli
“Nhì à! Soong hao!” hội nay anh có đi
Mà sao em chẳng thấy gì trong mắt?.

Em lại về trong hội xuân bát ngát
Lần dõi theo mọi khuôn mặt đan xen
Sao không gặp một ánh mắt thân quen
Để mưa xuân rớt hoài trên mi nhỏ

Hỏi xuân sau tìm nhau làm chi nữa
Bởi tình duyên có hẹn trước bao giờ?.

CHÍ THIỆN

Thơ: Thao Ly
Lạng Sơn : 18/2/2014
Quyết chí đối hành nhân xử thiện
Cho tâm thanh tịnh chốn bình yên
Người xui kẻ khiến làm điều ác
Xin được từ nhau dẫu bạn hiền!.

ỨC ĐÊM

Muốn nói một điều gì đó
Cho nhẹ đi con tim đang tràn trề máu đỏ
Nhưng anh vô tình như cơn gió
Phảng phất qua rồi mặc em trong cơn lạnh co ro
Vo tròn
Chỉ còn riêng em
Với màn đen và chăn đệm
Lắng nghe tí tách giọt mưa đêm
Im lìm
Em đã cố tìm anh trong giấc ngủ
Mà sao
Hàng mi không rủ
Nỗi nhớ chẳng buông
Bóng hình anh cứ cuồng về trong tâm thức
Kéo con tim đập rộn cả lồng ngực
ỨC ĐÊM!
LS 17.2.2014 Xê Xê

VALENTINE

VALENTINE
14.2.2014
Lý - Thảo (loạn bút tâm thơ, ngu ngơ phải biết)
Chưa một lần em biết valentine
Của tình nhân như ai ai rực rỡ
Bao yêu thương đong đầy từng hơi thở
Nhưng đã tắt không biết tự bao giờ?.

Lễ tình nhân ư?
(Em) Thờ ơ mặc kệ
Em vẫn sống, làm những gì phải lẽ
Vẫn thương yêu ai sống kế bên mình
Yêu bố mẹ, chị em ruột cùng sinh
Yêu bè bạn những người luôn sát cánh
Yêu xóm làng, đồng lúa, núi rừng xanh
Valentine vậy là vui quá cỡ!

Sô- cô- la (ư)?
mới ăn ngọt phải biết
Nhưng nhai xong lại đắng hết miệng mồm
Sao ai ai cũng muốn có gấu ôm?
Ôm cụm bông là ôm bao phiền phức.

Ngủ một mình nhưng em nào phải thức
Còn hơn ai ngon giấc nữa kia kìa
Viết đôi dòng cho nhẹ nỗi u mê
Để buồn phiền xê đi rồi tan biến.
Một phút si mê cảnh đất trời
Núi cao vách thẳm nhũ chơi vơi
Tam Thanh chùa động lung linh quá
Ta cùng lữ khách chẳng muốn rời!
Kỉ niệm Chùa Tam Thanh LS
3.2.2014 Xêxê!
Đầu niên trời thuận được ngày vui
Dạo bước du xuân khấn vận đời 
Cầu tài xin lộc dăm ba quẻ
Cho người luôn khoẻ trẻ xinh tươi!
TẾT EM ( Viết cho trẻ lang thang, mồ côi k có tết)
29.1.2014
Thao Ly
Chốn đêm thâu
Em nằm rầu côi cút
Bụng co ro
Miệng ngầu chút mì khô
Giao thừa người cỗ mâm to
Còn em mâm đất cỏ thô làm giường
Phận nghèo phiêu dạt tai ương
Ở đâu Tết đó xuân trường không hoa!
XUÂN 
Dập dìu én lượn chao nghiêng
Tiết trời chớm liệng đung điêng xuân về
Tuổi em con gái xuân thì
Xuân đâu chẳng thấy một bề héo hon
Hoa xuân vẫn nở khắp vườn
Đâu ong bướm đậu phai sờn sắc hương
Xuân người xuân của yêu thương
Trời xanh lộc biếc thắm hương đậm tình
Xuân em xuân đứng một mình
Hương xuân chóng lịm sắc hình chớm phai
Xuân qua một sớm một mai
Hỏi xuân có ngóng trông ai theo cùng?
Lý - Thảo!
ĐÊM GIAO THỪA
2014.
(tặng trẻ mồ côi)
Thao Ly
Giao thừa đêm nay
Đèn trời sáng loá
Ngàn ánh sao đêm như pháo hoa đang toả
Rồi bỗng nhiên tắt vội vã
Bởi chiếc lá từ đâu vô tình rơi trên ngói
Em bước vội
Chạy ra khỏi đêm tối
Để chớp nhoáng chạm mắt vào ánh sao chổi xoẹt qua
Không biết gì cả
Em nhắm mắt ước và chợt thấy ba má hiện ra
Em chạy lăng quăng vội vã
Tìm khắp bãi tha ma
Ngó trước, ngó sau bên những cột mộ bia đá
Em về nhà
Trog cơn điên cuồng em lật tung cả lều tranh mái lá để tìm ba mẹ
Thất vọng tràn trề
Em khẽ gác hai tay tựa đầu làm gối
Cỏ non làm đệm, rơm mềm thay chăn
Nhìn lên trời
em băn khoăn
"Sao thừa" hay giao thừa?
XEM BÓI ĐẦU NĂM
Thơ: Thao Ly
26.1.2014
Có nàng xem bói đầu năm
Ông thầy phán quẻ cả năm sui rồi
Dưới mông có cái nốt ruồi
Đè cung gìm mệnh đứng ngồi không yên
Làm ăn lao lúng liên miên
Thầy cho bùa yểm thì tiền mới vô.
Nàng ta bực tức chửi cho
Ông thầy bố láo đoán mò lung tung.
Về nhà nàng túm lấy gương
Trổng mông soi kĩ thấy trương đen sì
Nào ngờ thầy phán giỏi ghê
Bẽn mặt quay lại tỉ tê lỗi thầy
Nhờ thầy giải chỗ xui này
Ông thầy hí hửng sắn tay sắn quần!
- Thầy rằng chổng ấy lại gần
Lột cho đến hở chỗ cần thì thôi!
- Nàng ta hét toáng trời ơi!
Thế em gắng chịu năm xui thôi thầy!
Túm đồ chạy tót về ngay
Ông thầy cười hả quẻ này đã hên!
GIÁNG SINH BUỒN
24.12.2013
Xê Xê
Hé cánh cửa dõi theo một góc phố
Đèn sáng trưng đông nghịt bóng người qua
Ngoảnh lại phòng chỉ thấy bóng dáng ta
Đang lấp ló bên đèn mờ leo lắt.

Giáng sinh mà sao đèn phòng chớm tắt
Để hồn ai lịm bặt vào bóng đêm
Trong cơn lạnh co trúi vào chăn đệm
Tìm trong đời về với giấc mơ hoang

Mơ cùng ai sánh bước chuỗi đêm vàng
Thoả sức vui tung tăng ngày hội chúa
Ai sợ thức sợ con tim nghẹt thở
Bởi bóng đêm đè nặng trái tim côi.
....
Bao Giáng sinh vẫn chỉ có mình tôi
Đã hao mòn trái tim còm yếu đuối
Ngọn lửa tình đã cháy tàn cháy lụi
Chúa ở đâu xin dẫn lối con về?.
Mai kia già liệu có miếng cơm ăn
Hay còng lưng lận đận săn từng bữa
Mai kia chết liệu có tròn hơi thở
Hay ngáp ngoải chưa lo được chuyện đời ??
Xin một lần được làm sóng dịu êm
Vỗ lòng anh tận sâu trong đáy mắt
Xin một lần anh hãy ngồi lên cát
Bởi em là bãi cát mãi lặng yên

Đã một lần anh từng trước biển
Trước tình em dạt dào như sóng vỗ
Đã một lần em hóa hạt cát nhỏ
Dưới chân anh để anh mãi ngóng chờ!

TÂM SỰ CHƠI FACEBOOK
Xê Xê
28.11.2013
Em về với face thôi
Để quên thời côi cút
Em lao vào status
Để trút hết muộn phiền

Có lẽ người bảo điên
Khi ta đăng nhiều ảnh
Mà chẳng có hình anh
Toàn một mình tự sướng

Có lẽ người khinh thường
Vì suốt ngày làm thơ
Mà câu từ thật dở
Ta thờ ơ mặc kệ

Có lẽ người thỏ thẻ
Cũng xinh mà không yêu
Hay là người quá kiêu
Thật ra ta tình chết

Có lẽ người thấy ghét
Vì ta ol quá nhiều
Ngày đêm cứ đăm chiêu
Chẳng làm ăn chi hết

Cuộc đời đâu ai biết
Số phận nào ai hay
Dòng status mỗi ngày
Là phút giây xả tress.
TA LÊN RỪNG HÁI CỦI
Xê Xê
29.11.2013
Ta liều mình trong sương 
Vượt con đường lên núi
Ta băng băng lội suối
Đến với cánh rừng xanh

Ta hát bài ca tình
Tình người và tình đất
Cùng lời ca ngây ngất
Tình nước và tình cây

Ta lên núi mỗi ngày
Chăm cho cây xanh tốt
Kiếm củi khô về đốt
Sưởi ấm mỗi mùa đông

Cuộc sống là nhà nông
Dẫu khó khăn tất bật
Ta vui ta cứ hát
Cho bát ngát đời ta

Ta hô một hai ba
Nhịp chân đều lên núi
Ta gọi nhau í ới
Cùng gánh củi đi về

Ta viết bài tựa đề
"Ta lên rừng hái củi"
Cho thấy ta yêu đời
Như rừng xanh tươi mãi
Cho bớt nặng đôi vai
Lẹ hai chân về bản
Cho tình xóm, tình bạn
Thêm thắm thiết nhân tình.

Ta là đứa con xinh
Của miền quê yêu dấu
Ta hát bài hoà tấu
Gắn kết quê hương mình.

NẾU
29.11.13
Xêxê
Nếu mùa đông có anh mà vẫn lạnh
Thì thà em chịu cô quạnh còn hơn
Nếu có anh đêm vẫn nằm gối đơn
Thà chia ly cho em còn thoải mái.

Nếu bên em mà còn nghĩ tới gái
Thì tình yêu tồn tại để làm chi
Nếu trong anh đã chẳng cảm tình gì
Sao không tha mỗi người đi mỗi ngả?.

Nếu không anh em cũng chẳng gục ngã
Nếu không anh chẳng lạnh giá cõi lòng
Vì quanh em là một đống chăn bông
Sưởi ấm em và cả lòng em nữa.
BÌNH MINH MỘT NGÀY ĐÔNG
Xêxê
2.12.2013
Sớm thức dậy hà hơi làn khói toả
Hoà trong sương trắng xoá phả lưng đồi
Kìa trên lá chòng chành hạt săp rơi
Dịu lòng tôi bồi hồi say ngây ngất

Yêu yêu lắm mảnh đất của núi xanh
Mỗi ngày vui trong lành và yên ả
Thương thương lắm những cảnh đời vất vả
Trời buốt giá còn lùi hũi đồng nương.

THIỀN ĐẠO NGÀY ĐÔNG
Lý -Thảo
24.11.2013
Cao tu ngồi thiền trên bến sông
Bốn bề ủ rũ rủ phút chạnh lòng
Bỗng đâu toan hình một chút động
Cần câu sẵn cắm cá mắc chòng.
(Kéo mãi không lên)
Lôi lên tụt xuống chốn hư không
Bàn chân ướt lội giữa nước bồng
Tưởng đâu được chén bữa cá bở
Ai ngờ cua kẹp đổ câu rồng.
NHỚ ƠN THẦY
Thơ: Lý - Thảo
20.11.2013
Ngày ngày
Nhìn những hàng cây xanh tốt
Tôi lại nhớ người trồng cây
Nhìn dòng sông chảy
Tôi thấy nhớ chuyến đò và người lái
Nhìn những ngói mái từ thấp đến cao
Tôi nghĩ tới kĩ sư
Là kĩ sư đào tạo
Kĩ sư tâm hồn
Và nhìn những người con của nước đang lớn lên dựng xây cho quê hương tươi đẹp
Tôi thấy chẳng có gì hơn nghiệp giáo
Lớn lao
Cao cả
Như biển rộng bao la
Như núi cha núi mẹ hùng vĩ
Như những người chiến sĩ đi tiên phong trên mặt trận xây người xây nước.

Ngày hôm nay
Tuy tôi chưa được thành công
Tuy cái cây năm xưa thầy cô trồng vẫn còi cọc trong nắng gió
Nhưng vẫn thấm nhựa đỏ
Thấm những từ ô o
Từ bài vỡ lòng thầy cô dạy.

Ngày hôm nay
Ngày của cha mẹ thứ hai
Lòng tôi áy náy
Xin gửi câu từ tới thầy cô thay cho bó hoa ngời ngời rực rỡ.

Còn nữa còn nữa mai sau
Còn thầy cô giáo còn đâu mù mờ
Nhọc nhằn dạy những con thơ
Lời ca còn vọng u ơ những chiều.
BÃO VỀ TRÊN QUÊ
Thơ: Lý Thảo
10.11.2013
Sớm thức dậy nơi quê hương yêu dấu
Cánh đồng xanh nay đã ngả vàng màu
Nhưng lộp bộp làn mưa giăng đổ máu
Siêu bão về lại mất đấu thóc thơm.

Ôi miếng cơm cố nuốt sao cứ nghẹn
Phải vì mưa chắn chiện nỗi lòng con
Bao ngày tháng trông lúa chín mỏi mòn
Nay đã rộ e rằng chẳng chi nữa

Đứng góc nhà nghe dồn dập tiếng mưa
Tim thoi thóp tưởng chừng như nghẹt thở
Mỗi nhịp rung là một lần run sợ
Bão của trời bão cả những ước mơ.
SẺ CHIA
10.11.13
Hai người gặp giữa vườn cây
Trao nhau trái chín chân tay gập ngừng:
Mời anh xơi quả chuối rừng
Em vừa hái ở trên nương mang về
Tuy nó nhỏ nhưng ngọt ghê
Ẩn sâu trong đó tràn trề tình em.
Chàng rằng xin nhận quà em
Quả anh cũng có em xem thế nào
Mời em xơi trái bưởi đào
Tròn căng mọng nước ngọt ngào tình ta
Sẻ san chút ít tuổi già
Cho nhau hạnh phúc mặn mà mãi thôi.
Hêhê! Trời mưa chán wá ứ bít làm j!
MÙA BÃO HAIYAN
Thơ: Lý Thảo
11.10.13
Sớm thức dậy ngổn ngang một đống
Cây quả vườn tan tác hư không
Dòng suối cạn dâng tràn một dải
Đồng lúa chín phẳng phơ một dòng.

Một số nhà trình tường đất yếu
Ven bờ suối đất màu phì nhiêu
Hay mái trúc tường tre rơm rạ
Đã tan hoang xơ xác tiêu điều

Ôi những đêm màn trời đất chiếu
Của kiếp người chịu thiên bạc bẽo
Đến bao giờ hết lẩn dốc đèo
Dòng suối nhỏ trở về trong veo?.


GẶT LÚA TRỜI ĐÔNG

Từng cơn gió lạnh tốc ào ào

Ngâm thân bùn nước phải làm sao

Run bắn liên tục người tê buốt

Lúa thì nghiêng đổ nằm như ao

Không gặt lấy đâu hạt thóc gạo

Ủ ấm mùa đông lúc đói gào

Thân người làm chi đâu phải tội

Sao nỡ hành hạ hả trời cao?

.13.11.2013

Xêxê!


Áo em chưa mặc một lần

Cũng duyên cũng thắm (chẳng) kém phần người ta

Phận em sơn nữ tộc nhà

Má hồng môi đỏ như hoa giữa rừng

Còn e ấp chút thẹn thùng

Hỏi rằng ai dám sánh cùng duyên em?

PHẠ PỎY SLÌ



Thơ: Lý - Thảo (dân tộc Nùng)
14.11.2013


Pi nảy splỏn luông phạ tải lòm
Nà khảu pèn trẹt pải pùng tom

Cần cần vèo phạ đả slí tỉ
Mí hử hầu kin muối khẩu nòm.

Xêxê!
Tạm dịch
Năm nay mưa to gió lớn lắm
Ruộng lúa nằm bẹp bẩn bùn đất
Người người khắp nơi chửi trời
Không cho dân ăn miếng gạo ngon.
ĐÔI LỜI GỬI THẦY CÔ NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO
Thơ: Lý - Thảo
20.11.2013
Em nghèo em chẳng có hoa
Gom câu từ lại thay hoa tặng người
Thầy cô đấng kính yêu ơi
Bao năm thầy dạy nuôi lời thơ em
Dù cho còn đứng trước rèm
Phất thơ gió đạo đời em chẳng còn
Công thầy sánh ngọn núi non
Rộng ngang trời biển mỏi mòn tháng năm
Dù cho ngày ấy xa xăm
Lòng em vẫn nhớ người chăm chút vần
Sớm hôm chỉ bảo ân cần
Cùng trang giáo án tảo tần canh khuya
Hôm nay ngày lễ lại về
Vinh danh thầy giáo một nghề quý cao
Học trò không áo gấm bào
Không hoa không quả, quà trao tận người
Chỉ xin nhắn gửi đôi lời
Thầy luôn mạnh khoẻ trẻ tươi trước thời
Học trò yêu quý nơi nơi
Vẻ vang công trạng dựng người xây nhân.
HŨ TƯƠNG BẦN
thơ: Lý - Thảo
8.11.2013

Thoạt nhìn chiếc hũ xinh xinh
Tưởng đâu trong đó long lanh ngọc vàng
Đến khi đập vỡ toang oang
Hiện ra mớ nước nát loang tương bần
Phàm người làm kẻ dấu thân
Trước sau cũng lộ xấu dần hiện ra
Sống là sống với người ta
Chứ đâu trong hũ tha ma ngoài trời.

Xêxê

BUÔNG XUÔI

Thơ: Lý - Thảo
28.10.2013

Đã nghe gân guốc những chiều
Làn da bóng bẩy tiêu điều vì đâu
Sần sùi một phút gió đầu
Da thâm môi tím mặt sầu ngu ngơ
Ngóg ai sao cứ thờ ơ
Phơi mình trong gió đông chờ đợi ai
Trời đông sang hãy còn dài
Còn hoang sơ nữa còn hoài tái tê
Đừng thêm mơ mộng ê chề
Đừng chờ người đến hãy về đi em
Cập kê đã đến bên thềm
Chăn đơn gối chiếc ấm êm một đời.

NGÀY MAI

Ngày mai

Khi bào thai khát vọng vỡ oà

Khi bóng nước mong manh nhạt nhoà sau trận mưa đêm trắg xoá

Thì bình mình trong màu nắng mới ngộn lên trên đôi môi hồng chói loá

Ta trở về chính ta

Về với nụ cười trẻ thơ

Tươi như ngàn hoa sáng toả

Đậm đà.

31.10.13
Xêxê!


NHỚ ANH

2.11.2013
Lý - Thảo
Anh ơi anh em vẫn nhớ đêm mưa
Dắt tay nhau ta dầm trời dạo phố

Phút bên anh em chẳng còn run sợ
Bởi nụ hôn ấm áp đến không ngờ.

Giờ mình em chìm vào đêm nghẹt thở
Uống khoảng không lẳng lặng những i tờ
Đạp cơn gió lạnh lùa qua khe cửa
Cố tìm anh trong giấc ngủ em mơ.

Xin yêu anh trong từng làn hơi thở
Trên bờ môi vẫn háo hức đợi chờ
Dù bên em không còn hình anh nữa
Thì tình em vẫn mãi không phai mờ.

Xêxê! 
CHÁU YÊU


O o tiếng gà gáy
Đến giờ thức dậy rồi
Chào bình minh sương khói
Trên đất đồi hương quê.


Ta sẽ cười vui vẻ
Vì có cháu thân yêu
Cháu ngủ đẹp hơn nhiều
Cho mẹ cha khỏi vất

Đã lấm tấm vàng nhạt
Trên đồng lúa nhà ta
Hạt trĩu những phong ba
Hạt nuôi ta khôn lớn

Cháu ngoan hãy nằm trọn
Trên chiếc nôi bé xinh
Và bác ru câu tình
Cho một đời yên ấm.

3.11.2013
Xêxê 
CHIA LY
4.11.2013
Thơ: Lý Thảo


Bao nhiêu lâu ta yêu nhau tha thiết
Vậy mà anh nỡ nói lời biệt ly
Giờ hai ta mỗi đứa một đường đi
Anh yên vui hạnh phúc bên tình mới

Bỏ mặc em ôm lòng đau nhức nhối
Ôm trái tim lạnh giá cả mùa đông
Anh yêu ơi rằng anh có biết không
Biết bao đêm em vẫn mong vẫn nhớ

Dẫu biết rằng tình anh không còn nữa
Nhưng trong em vẫn háo hức đợi chờ
Vì chia ly mà tim em vụn vỡ
Xin hãy về đắp lại bờ yêu thương!
Xêxê0♥
NGÀY BỐN THÁNG MƯỜI MỘT
4.11.13
Thơ: Lý - Thảo
Mùng bốn tháng mười một hôm nay
Trời xứ Lạng đẹp hơn bao ngày
Nắng rọi đầu đông ấm ô cửa
Phấp phới sao vàng cờ đỏ bay.

182 năm quay về trước
Tỉnh ta đã được lập khai sinh
Trải qua năm tháng bao chùng chình
Nay đẹp hữu tình cửa nước non.

Cũng ngày sinh nhật tướng hùng hồn
Hoàng Văn Thụ sống mãi non sông
Lời ca "NHẮN BẠN" hoài vang vọng
"Ngọc nát còn hơn giữ ngói lành".

Còn sông xanh Kỳ Cùng chảy ngược
Còn có tôi một người con quê
Dù đi đâu vẫn mãi nhớ về
Bài trường ca hào hùng xứ Lạng.
Viết nhân kỉ niệm 182 năm ngày thành lập tỉnh và ngày sinh Hoàng Văn Thụ.

VƯỜN YÊU THƯƠNG
5.11.2013

Xêxê! 
Cõng yêu thương qua bao miền cổ tích
Giờ vùi sâu bể trầm tích tối ngầu
Cố ngo ngoe để trào lên nguồn sáng
Càng gồng mình lại càng ngấm khổ đau.

Còn nung nấu dưới sâu ngàn tấc đất
Đợi một ngày bật dậy nỗi thương yêu
Khu vườn xưa sẽ bồi thêm màu mỡ
Thắm ngàn hoa dáng em bước yêu kiều.
LẠNG SƠN QUÊ TÔI
Thơ: Lý - Thảo
Sáng tác: 28/10/2013

Đất độc địa cửa ô
Trên con đường nối thủ đô và Trung Quốc
Hai bên bờ sông Kì Cùng chảy ngược
Vách núi đá cheo leo
Trên những đèo cao hiểm trở
Mỗi mùa đông sương khói lồng hơi thở
Tuyết trắng xóa phủ khắp một miền trời
Giữa trùng khơi non ngàn trùng điệp
Là Lạng Sơn quê hương tôi tuyệt đẹp.

Đây mùa xuân tưng bừng vui chảy hội
Tiếng gọi ai thanh thoát bên sườn đồi
Ngọt trong câu sli, ấm trong câu lượn
Tiếng then ai vang vọng chốn mây ngàn.

Lạng Sơn tôi nơi ngõ cửa trùng san
Ải Chi lăng chôn thân giặc bạo tàn
Đường số 4 tiếng vang trong lịch sử
Huyện Bắc Sơn ghi dấu chiến tích xưa.

Chợ Kì Lừa tấp nập người mua sắm
Điện Na Dương cháy than bùn nghìn năm
Đất xi măng là Đồng Bành núi đá
Ruộng bậc thang bao cả một trời mây.

Hương mác mật thơm phất miếng lợn quay
Vị đủ đầy trong khổ nhục ngầy ngậy
Hoa cải ngồng đầy rẫy chợ thu đông
Đào tiên hồng nơi Mẫu Sơn lồng lộng.

Kìa tượng đá nàng Tô Thị chờ chồng
Kìa Tam Thanh lừng danh chùa, hang động
Bao văn hóa bao cảnh đẹp lắng đọng
Hội tụ đầy trong lòng những con quê.

Mai có về
Làm dâu nơi đất lạ
Xin khắc chữ “Quê nhà” lên mặt đá.
Xin nhớ mãi vẻ đẹp quê hương ta
Theo hương hồi ngàn năm mãi mặn mà.
Chiều trên thành phố Lạng Sơn
Trái tim nhỏ bé căng đầy
Hoá thân kiếp vải một ngày chín thơm
Đợi chàng góc nhỏ vườn ươm
Mong người ra hái gói tươm về nhà
Mỏi mòn chẳng thấy chàng ra
Thân em rớt rụng kiến tha về ngầu
Đỏ tươi chuyển xám một màu
Tình em đã chết còn đâu hỡi chàng.

ANH GIỜ NƠI ĐÂU
Anh yêu ơi! Anh giờ ở nơi đâu?
Sao để em ôm mãi mối tình sầu
Sao không về trao em vòng tay ấm
Mà cách biệt lạnh cóng một bờ vai.

Anh yêu ơi! Gjờ anh đang bên ai?
Sao bỏ em với những chuỗi đêm dài
Ôm vầng trăng khuyết hoài đi một nửa
Ôm bơ vơ với giấc mơ đợi chờ

Anh yêu ơi sao anh cứ thờ ơ
Cứ mặc em trong ngu ngơ khờ dại
Dẫu anh biết em yêu anh mãi mãi
Mà sao anh không ngoái lại một lời?

Có phải anh đang hạnh phúc bên người
Đang đắm say bên một cuộc tình mới
Mặc cho em ôm đêm dài sầu tủi
Ôm trái tim còm cõi một góc trời.
16.10.2013
Lý - Thảo
hêhê! Ít viết thơ tình thử chém xem ra j k!
MỘT THOÁNG SUY TƯ
16/10/2013
Lý - Thảo
Ta ngước nhìn một bể trởi sâu thẳm
Ngắm mây đen vờn theo gió đung đưa
Ngàn khát khao biết đong mấy cho vừa
Vẫn mịt mờ lịm trong đôi mắt sầu.

Một quá khứ ta vứt bỏ đằng sau
Nhưng ngày mai ta đâu nào biết đến
Giữa đôi bờ hư vô sau ánh điện
Ta hững hờ chấp nhận sự hên sui.

Khi thân côi đương biển trời giông tố
Mới biết hùng biết mạnh đến bao nhiêu
Thân con gái tưởng yếu đuối yêu kiều
Cũng sống sót trở về bến yêu thương.

Trong cuộc sống, ai cũng có ước mơ, nhất là tuổi trẻ đôi khi có những điều ước không tưởng. Cách đây một năm khi tôi còn là sinh viên thơ ngây, khờ khạo, gặp nhiều bế tắc trong cuộc sống, tiếng tai xấu và cả nhiều người thù hằn, căm ghét bon chen với cuộc sống của tôi, đã khiến tôi chán ghét cuộc sống. Điều đó hun đúc trong tôi ước mơ, khao khát đến một nơi xa lạ không ai biết tôi để tôi làm lại cuộc sống.
Tôi là người bảo thủ, lỳ lợm theo cách nhận xét của bố mẹ và mọi người. Chủ nghĩa cá nhân trong tôi lớn quá khiến tôi vượt qua rào cản của mọi người và thực hiện điều tôi đã ước.
Trước đây 2 tháng, sau khi tốt nghiệp, tôi đã quyết định ra đi, đến một nơi xa miền Nam của tổ quốc. Ước mơ của tôi trở thành hiện thực. Tôi sống trong một nơi đô thị phồn hoa hoàn toàn xa lạ, không ai biết tôi và tôi cũng không biết ai. Cảm giác lạc lõng, cô đơn và bế tắc ôm ghì lấy thân tôi. Những con người xung quanh còn đáng sợ hơn cả những giấc mơ về bóng ma chập chờn, lởn vởn quanh tôi. Những con người lạnh lùng, vô cảm, đầy thủ đoạn mưu mô và xảo trá hơn tôi tưởng.
Giấc mơ trở thành hiện thực, tôi sung sướng đến ứa nước mắt. Có người đã từng nói với toi rằng: " Tôi không thích nụ cười của em, vì em cười rất xấu. Nếu em chỉ cười tỉm thì sẽ đẹp và hợp hơn với đôi mắt buồn của em". Toi chưa từng thấy ai hiểu tôi đến như thế. Sự thật từ đôi mắt đến khuôn mặt, nụ cười và những vần thơ của tôi luôn ẩn chứa sự ủ rũ.
Con người chỉ coa thể trưởng thành và lớn lên trong khổ đau chứ không ai sống mãi trong rầu rĩ.
Tôi đã tìm ra chân lí sống của mình: "Điều quan trọng trong cuộc đời một con người không phải vị trí ta đang đứng mà là hướng ta đang đi" và "Sự khác biệt giữa những người thành công và thất bại Không phải là sự giàu có về kiến thức tầm hiểu biết mà là sức mạnh của ý chí".