BÓNG TÌNH
Anh hoá giọt mưa xuân
Nhỏ ướt bờ mi em
Anh hoá mình vào đêm
Nuốt hồn em thật gần
Anh chỉ đến một lần
Rồi đi không trở lại
Nhưng mưa xuân ngấm mãi
Làm nát tâm hồn em
Ngàn đêm ngóng bên thềm
Còn dõi nhịp tim đập
Một bóng hình cô lập
Co quắp dưới trời mây
Anh ra đi chẳng hay
Quên đem theo hình bóng
Em nửa vời mong ngóng
Có nên không lặng chờ?
Tình nửa thực nửa mơ
Tròn duyên phận bao gjờ?
Xêxê
Thái Nguyên 4.2.2013
Tại "Đu võng say say, ợ ngay thơ chuối"!