Thơ: Lý - Thảo
28.10.2013
Đã nghe gân guốc những chiều
Làn da bóng bẩy tiêu điều vì đâu
Sần sùi một phút gió đầu
Da thâm môi tím mặt sầu ngu ngơ
Ngóg ai sao cứ thờ ơ
Phơi mình trong gió đông chờ đợi ai
Trời đông sang hãy còn dài
Còn hoang sơ nữa còn hoài tái tê
Đừng thêm mơ mộng ê chề
Đừng chờ người đến hãy về đi em
Cập kê đã đến bên thềm
Chăn đơn gối chiếc ấm êm một đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.