TRUNG THU TÔI NHỚ TUỔI THƠ
Thơ: Lý - Thảo15.9.2013
Một mình tôi bước trên con phố dài
Trông hàng ngàn những chiếc bánh đủ loại
Tròn
Vuông
Dòng người cuồng vào mua bán
Ngập tràn
Cả những chiếc đèn ông sao đảo chao muôn tia sáng chói loá
Ôi nhớ quá!
Trung thu món quà tuổi thơ tôi.
Chợt nhớ hồi
Trước đêm rằm dăm đôi ba bữa
Rủ nhau lên rừng kiếm nứa
Chẻ, gọt rồi xâu gộp thành ngôi sao
Kiếm quyển vở nào đã viết lên hết
Lấy đất sét đỏ vàng và than đen
Và tô lên đủ loại màu nhem nhuốc.
Đã có lúc
Hái lấy quả quýt xanh
Xâu thành hình chú cuội
Hái đôi quả bưởi vàng
Xẻ nửa làm cung trăng
Cắt giấy trắng dán quanh chiếc lõi ngô làm váy cho chị hằng
Lấy hạt cơm làm hồ
Lấy rơm khô làm tóc.
Cũng có lúc
Lấy bùn đất làm bánh
Nặn thành đủ loại hình.
Rồi tới đêm trăng thanh
Kéo nhau ra bờ ao đứng
Thi xem ai ném đá trúng vầng trăng
Chán chê thì chơi khăng, hay ngồi lê chơi chắt, chuyền, cờ người, cờ vây.
Trung thu tuổi thơ tôi là thế đấy
Chứ nào có giây phá cỗ đêm rằm.
Hơn hai mươi năm
Tôi vẫn nhớ ngày xưa
Nghịch ngợm, ngây ngô
Nhưng có những đêm rằm sáng tỏ.
Còn bây giờ
Bơ vơ trên đường phố
Nhìn bao kiếp trẻ thơ
Không nhà cửa
Không nơi nương tựa
Đang lang thang nơi đầu đường xó chợ
Đánh gjày xi, hát rong, bán vé số
Mỗi đêm về nằm ngủ
Trong những ổ tối tăm
Mơ về chuỗi đêm rằm
Sâu thẳm
Miên man
Lòng tôi lại ngập tràn
Niềm khát khao với vô vàn mong ước
Trăng soi đáy nước
Trăng rọi tuổi thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.