Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

LẠNG SƠN QUÊ TÔI
Thơ: Lý - Thảo
Sáng tác: 28/10/2013

Đất độc địa cửa ô
Trên con đường nối thủ đô và Trung Quốc
Hai bên bờ sông Kì Cùng chảy ngược
Vách núi đá cheo leo
Trên những đèo cao hiểm trở
Mỗi mùa đông sương khói lồng hơi thở
Tuyết trắng xóa phủ khắp một miền trời
Giữa trùng khơi non ngàn trùng điệp
Là Lạng Sơn quê hương tôi tuyệt đẹp.

Đây mùa xuân tưng bừng vui chảy hội
Tiếng gọi ai thanh thoát bên sườn đồi
Ngọt trong câu sli, ấm trong câu lượn
Tiếng then ai vang vọng chốn mây ngàn.

Lạng Sơn tôi nơi ngõ cửa trùng san
Ải Chi lăng chôn thân giặc bạo tàn
Đường số 4 tiếng vang trong lịch sử
Huyện Bắc Sơn ghi dấu chiến tích xưa.

Chợ Kì Lừa tấp nập người mua sắm
Điện Na Dương cháy than bùn nghìn năm
Đất xi măng là Đồng Bành núi đá
Ruộng bậc thang bao cả một trời mây.

Hương mác mật thơm phất miếng lợn quay
Vị đủ đầy trong khổ nhục ngầy ngậy
Hoa cải ngồng đầy rẫy chợ thu đông
Đào tiên hồng nơi Mẫu Sơn lồng lộng.

Kìa tượng đá nàng Tô Thị chờ chồng
Kìa Tam Thanh lừng danh chùa, hang động
Bao văn hóa bao cảnh đẹp lắng đọng
Hội tụ đầy trong lòng những con quê.

Mai có về
Làm dâu nơi đất lạ
Xin khắc chữ “Quê nhà” lên mặt đá.
Xin nhớ mãi vẻ đẹp quê hương ta
Theo hương hồi ngàn năm mãi mặn mà.
Chiều trên thành phố Lạng Sơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.