Thứ Năm, 6 tháng 3, 2014

TỰ TÌNH

Bớ người ơi đừng gieo thêm sầu ai oán
Cho con xin một nửa thôi chữ bình an
Bao đêm đã tàn con chưa lần tròn giấc
Bao ngày bất lực con câm nín nhìn trời!

Than ôi!
Thân này đã làm gì phải tội
Mà tai họa giáng đầy khắp nơi
Một phút không chịu rời
Một hơi không ngừng nghỉ.
Nửa đời con chưa dám chỉ tay ai
Nay con gánh nặng dày nửa khuôn mặt
Gánh bao ánh mắt
Bao tiếng vào ra
Con ôm cả ngàn tiếng cười rôm rả
Nhiều khi con tưởng mình gục ngã
Nhưng con lại tự mình vật vã gắng gượng.
Một chữ nhẫn con đã treo đền thượng
Vậy mà sao vẫn đeo lắm tai ương?

Thân con
Chưa tròn đạo lí cương thường
Hiếu nghĩa chưa vẹn lên đường có an
Nghĩ ra thấy thẹn vô vàn
Sâu trong tâm khảm trăm ngàn đắng cay
Cuộc đời ai thấu giùm đây
Chung nôi chung tổ mới hay sự đời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.