Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013


LẠC



Tuổj đôj mươj dẫm phog ba trên đờj

Đạp chông gaj lách nỗj đau hồn xác

Như tột cùng nước thác đổ ghềnh cao

Ngày như đêm thâm tâm ta cồn cào.


Ta gồng mình đươg thờj kì gjông bão

Thuyền khôg buồm chao đảo gjữa bjển khơj

Nước sống cùng cứ dồn dập chơj vơj

Ta lo sợ gjữa vùng trờj sâu thẳm.


Ai cho ta một bến vắng yên nằm

Cho tâm hồn trở về nơj thanh tịnh

Cho nắng cườj lúc buổj sớm bình minh

Cho tình ta chẳng lạc nữa, yên bình.

19.8.13
Xêxê

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.