Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

VÀO ĐỜI 1

Nay xa lớp chỗ ngồi kia trống vắng
Chẳng còn đâu màu áo trắng tinh khôi
Mọi tiếng cười bỗng trở nên thầm lặng
Cành phượng thắm đã rớt rụng từ đây.


Nay xa lớp chẳng còn thấy bóng thầy
Bục giảng ấy lắng giọng ai trìu mến
Nhịp thời gian thổi bụi phấn rụng rơi
Thầy cô ơi! Ôi thèm một tiếng gọi.

Nay xa lớp chập chững bước vào đời
Tuổi đôi mươi lê đôi dày chẳng gót
Nâng từng bước mà đôi chân thậm thọt
Biết bao giờ chai gót dẫm trông gai.

Ôi tương lai phủ hoài mây đen tối
Chẳng thân quen chẳng Bác Hồ đưa lối
Chẳng ánh sáng soi rọi chút niềm tin
Thôi đành tìm chốn đồng nương heo hút

Ôi con đường ngày xưa tôi vẫn bước
Hai mươi năm chẳng thêm chút lụa là
Học chi hoài suốt đời rồi cũng vậy
Sái nhà chùa muôn thuở quét lá đa.

ST: 18/6/2013 Thaolyls91@gmail.com

VÀO ĐỜI 2

Hơn ba năm ta theo học nghề giáo
Quyết một lòng tu đạo làm thầy cô
Ai ngờ đâu tấm bằng đem bỏ xó
Cầm vào nó mà lòng dạ xót xa.

Dẫm phong ba ta lang thang kiếm việc
Người nước đôi kẻ ập ờ chẳng biết
Đầu ngón tay xoa xoa lạ thứ thiệt
Ta có khờ cũng biết đó là chi.

Sinh đặng thì nhà quê nghèo khốn khó
Mẹ cha già trông ruộng lúa đồng nương
Tiền đâu ra lo con đủ mọi đường
Giấu bằng đi buôn đầu đường xó chợ.

Lành thờ ơ, kẻ ranh ma chửi rủa
Bon chen nhau sống vì của vì tiền
Tìm ở đâu nơi trần thế có tiên
Ta liên thiên hay vì đang điên dại.

Bông hoa nhài chỉ cắm bãi phân trâu
Muốn có việc thì cứ lo làm giàu
Cho mai sau đời con ta chẳng khổ
Chẳng nhục nhằn, chẳng xô bồ kiếm ăn.

SG 8/8/2013 http://thaolyls8591.blogspot.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.