TÌNH ĐẦU KHÔNG DÁM
NÓI
Lặng nhìn bốn phương mây bay gió thổi
Cuốn trôi đi kí ức của một thời
Thưở yêu anh tình đầu không dám nói
Ngày anh đi là ngày dông bão nổi
Gió cuồn cuộn, sấm chớp cùng mưa rơi
Tôi tới trường còn anh vào bộ đội
Phút chia tay mỗi đứa về một nơi
Những tháng ngày tôi sống trong lẻ loi
Có đôi lúc thấy lòng mình bối rối
Có đôi lúc chợt bật lên tiếng gọi
Rằng “Anh ơi! Em đã yêu anh rồi!”
Hai mùa xuân thấm thoát lặng lẽ trôi
Anh trở về trong niềm vui phấn khởi
Lời yêu anh ngậm ngùi chưa kịp nói
Vòng tay anh đã ôm trọn tôi rồi.
Niềm hạnh phúc đã trở về trong tôi
Đâu biết rằng tháng ngày anh vẫn đợi
Bao tuần trăng là bao đêm mong mỏi
Ngày gặp anh hoa mưa bay đầy trời.
ST
ngày 7.5.2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.